24 tháng 9, 2012

THAY ÁO MỚI CHO BLOG.

   Tối nay cố gắng mày mò và đã cắt được tấm ảnh chụp chung cả lớp tại cà phê Vỹ Dạ Xưa trong chuyến hội ngộ năm 2006. Rất tiếc cả hai lần gặp mặt ở trường cũng như tại Bà Nà, chúng mình vẫn không thể đông đủ như mong ước để có một tấm ảnh đẹp với 25 khuôn mặt rạng ngời. Ngôi nhà chung của lớp giờ đã khang trang hơn trước nhiều. Thế nhưng suốt hơn tuần qua chúng ta có nhiều "biến cố", buồn nhiều hơn vui vì một số thành viên gần như không muốn về nhà. Vì sao? Câu hỏi này còn bỏ ngỏ và không biết bao giờ mới có câu trả lời. Buồn!
   TTM.

13 nhận xét:

  1. Rất ấn tượng. Thank M nhều vì đã giành thời gian, công sức và tâm huyết để xây dựng và làm đẹp Ngôi nhà chung của SKS. Nhà đẹp rồi sẽ vui thôi. đtd

    Trả lờiXóa
  2. Nhìn tấm hình TTM đưa lên mình thấy cách đây sáu năm Lớp mình thật là vui. Về hội Khoa hội Trường năm ấy có lẽ Lớp chúng ta là đông và vui nhất. Gương mặt ai cũng sáng bừng trí tuệ. Thật là hạnh phúc được học và được làm bạn với những con người như vậy. Lớp chúng ta có 25 người thì đợt năm 2006 đã có đến 18 người cùng về Trường. Mình còn nhớ đã nhờ ĐTD chạy đi mượn cho 17 cái cà vạt( trừ Hoài Nam). Chúng ta đã đeo cà vạt dự buổi lễ kỉ niệm 30 năm thành lập của Khoa. Rất tiếc tấm hình chụp 18 người đeo cà vạt lại không rõ và bị che chắn bỡi những vật khác. Ước gì đến tháng 10 năm 2016, kỉ niệm 40 năm thành lập Trường, 18 người nói trên cộng với 7 người nữa ( Lê Huyên, Nguyễn Đ Hà, Tr B NHật,MV Dung, Ng Biên, LKO và TTT) cũng về trường thì Lớp chúng ta sẽ đông đủ nhất. Rất cảm ơn TTM đã đưa tấm hình nầy lên (TQS)


    Trả lờiXóa
  3. Mình vừa đt cho LKO nói sao lâu nay không thấy bạn vào Ngôi nhà chung. KO trả lời rằng có công chuyện đột xuất. Mình gặng hỏi hai ba lần: có chuyện gì không, có bị đau ốm gì không. KO cũng vẫn trả lời có công việc đột xuất mà không giải thích gì cả. Mình thông báo để các bạn biết. (TQS)

    Trả lờiXóa
  4. Đột xuất gì mà có đến một tháng rồi chẳng thăm nhà hở KO ? Đột xuất bận gì đó thôi cũng được nhưng đừng...đột ...gì khác đó nhen !

    Trả lờiXóa
  5. Tin rằng 18 gương mặt rạng ngời niềm vui bằng hữu trong bức hình sinh động làm nền ngôi nhà chung của lớp sẽ được giữ mãi theo thời gian, cùng với 7 bạn vắng mặt trong dịp ấy tạo thành đại gia đình hòa thuận, gắn bó, bình yên,...Cảm ơn Minh đã thiết kế nền nhà rất dễ thương này! (TA)

    Trả lờiXóa
  6. NHL: Cuộc gặp mặt của lớp SK6 năm 2006 thật quá ấn tượng và dễ thương. Giờ nhìn lại tấm ảnh mà TTM chụp tại quán cafe Vỹ Dạ Xưa mình nhớ lại nhiều kỷ niệm, hồi đó tụi mình còn trẻ trung, vô tư hơn bây giờ và các lần gặp mặt vui chơi trong điều kiện có phần thiếu thốn lại trở nên thoải mái hết mình...Mong sao lần kỷ niệm tới của trường ĐHKH Huế vào năm 2017 lớp mình lại được gặp gỡ đông vui, tổ chức được nhiều cuộc giao lưu gắn kết nhau hơn nữa các bạn nhé!

    Trả lờiXóa
  7. Họp mặt lớp cũ, Thầy giáo già tóc đã điểm sương, gặp lại học trò rưng rưng nước mắt.
    Thầy hỏi đi hỏi lại chỉ một câu: "Cuộc sống em giờ ra sao? Có hạnh phúc không em?"
    Cô bạn lớp trưởng năm xưa ngồi xuống cạnh Thầy, nửa đùa nửa thật:
    "Thầy ơi, bao nhiêu năm trời không gặp, vậy mà Thầy chỉ mong đợi ở tụi em có điều đó thôi sao?"
    Phải rồi, chỉ điều đó thôi sao? Không phải là ông nọ bà kia, không phải là chức này tước khác,
    không phải tiền này của nọ. Cũng không phải đã đóng góp được điều gì cho xã hội, cho đất nước.
    Chẳng lẽ chỉ là hạnh phúc thôi sao, hở Thầy?
    Thầy cười. Học trò của Thầy ai cũng có năng lực và lòng tự trọng.
    Và chỉ cần hai thứ đó thì chắc chắn các em sẽ có đóng góp cho xã hội bằng cách này hay cách khác.
    Thầy không băn khoăn về việc đó. Rồi Thầy nheo đuôi mắt đã đầy nếp nhăn, và hỏi:
    "Em không nhớ ngày ra trường Thầy nói gì sao?
    Thầy đã hỏi các em có bao giờ suy nghĩ tại sao lại là : "Độc lập - Tự do - Hạnh phúc"?
    Tại sao là Hạnh phúc mà không phải là Thịnh Vượng hay Văn Minh?
    Hoá ra không em nào suy nghĩ về điều đó cả."
    Có lẽ, đó cũng là lý do tại sao, đất nước Bhutan từ 3 thập niên qua đã đo lường sự phát triển của đất nước bằng chỉ số GNH (Gross National Happiness- Tổng hạnh phúc quốc gia)? Có thể lâu nay chúng ta vẫn nghĩ về từ "Hạnh phúc" như một từ sáo rỗng, bởi không thể xác định được một cách cụ thể nó bao hàm điều gì. Sự thành đạt, giàu có? Được tôn vinh? Là được hưởng thụ bất kỳ điều gì ta muốn? Là chia sẻ và được chia sẻ? Là đem đến niềm vui cho người khác? Hay chính là sự hài lòng của riêng bản thân ta?
    Có thể, chúng ta vẫn nghĩ Hạnh phúc là vấn đề rất "riêng tư" và "cá nhân". Nhưng không phải vậy. Nếu em lo buồn hay gặp bất trắc thì ít nhất, Thầy Cô, Cha Mẹ, Bạn bè... Mỗi lần nhìn thấy em đều cảm thấy xót xa lo lắng cho em. Còn nếu em vui tươi, hạnh phúc thì ít nhất cũng làm cho chừng đó người quan tâm đến em cảm thấy yên lòng, lạc quan và vui vẻ khi gặp em.
    Mỗi con người là một mắt xích, dù rất nhỏ nhưng đều có gắn kết và ảnh hưởng nhất định đến người khác. Và người khác ấy lại có ảnh hưởng đến những người khác nữa. Tôi thích nghĩ về mối quan hệ giữa con người với nhau trong cuộc đời như một mạng tinh thể kim cương. Mỗi con người giống như một nguyên tử cacbon trong cấu trúc đó, có vai trò như nhau, và ảnh hưởng lẫn nhau trong một mối liên kết chặt chẽ. Một nguyên tử bị tổn thương sẽ ảnh hưởng đến 4 nguyên tử khác, và cứ thế mà nhân rộng ra. Chúng ta cũng có thể vô tình tác động đến cuộc đời một người hoàn toàn xa lạ theo kiểu như vậy. Thế thì em có tin rằng sống hạnh phúc chính là đóng góp cho xã hội một cách căn cơ nhất? Em có cho rằng, sự phát triển và bền vững của quốc gia phải được xây dựng từ mỗi cuộc đời riêng lẻ của từng người dân?
    Khi đọc cuốn tiểu thuyết Suối nguồn dày gần 1200 trang của Ayn Rand, tôi chỉ nhớ có 1 câu duy nhất: "Nếu muốn nói "Anh yêu em" thì phải nói Anh trước đã." Tôi yêu thích triết lý đó quá chừng. Vì nó làm tôi vỡ ra nhiều thứ, giống như bài học về hạnh phúc của Thầy tôi. Rằng để yêu người thì trước hết chúng ta phải biết yêu mình, phải Trân trọng và giữ gìn niềm Hạnh phúc của chính mình. Rằng ta phải bồi đắp chính bản thân ta thành một con người tốt đẹp và cảm nhận được niềm hạnh phúc, trước khi nghĩ đến việc mang đến hạnh phúc cho bất cứ ai hay đóng góp điều tốt đẹp gì cho xã hội.
    Bởi vì, em biết đó, chúng ta không thể mang đến Hạnh phúc cho người khác thứ mà ta không có...
    Mùa Thu 2012 Sàigòn

    Trả lờiXóa
  8. Rất cảm ơn ABC đã viết một bài nhận xét rất hay, rất sâu sắc. Mong bạn sẽ tiếp tục viết nữa trên blog của chúng tôi. Nếu bạn có những bài viết hay muốn đăng lên blog này xin gửi về đc mail: lopsuk6@gmail.com, chúng tôi sẽ đăng tải ngay nếu nội dung bài viết phù hợp với tiêu chí của chúng tôi. Để có thể trở thành bạn bè, chúng tôi cũng mong bạn cho biết tên thật của ban trên mỗi bài viết nhé. Rất cảm ơn bạn đã ghé thăm blog Sử K6 - ĐH TH Huế.

    Trả lờiXóa
  9. NHL: Cảm ơn abc nhiều! Bài viết đã nói đến điều mà những ai đang trăn trở tìm cách làm cho cuộc sống của mình thật sự có ý nghĩa sẽ phải suy ngẫm, bởi nó thật chí lý...

    Trả lờiXóa
  10. Bài viết của bạn ABC hay quá. Cám ơn bạn thật nhiều! Rất mong được đọc nhiều hơn nữa những bài viết của bạn trên Ngôi nhà chung SKS này. Bài viết rất hay nên thú thật là tôi càng quan tâm nhiều đến tác giả, dù là ảo thì vẫn mong được trở thành thân quen - Văn kỳ thanh bất kiến kỳ hình mà. Chúc ABC cũng có thể là XYZ sức khỏe, hạnh phúc. đtd

    Trả lờiXóa
  11. Lưu ý bạn abc: lần sau đăng bài của người khác, bạn nhớ ghi chú nguồn trích dẫn, để thể hiện sự tôn trọng đối với tác giả, và với cả anh em họ nhà comment.

    Trả lờiXóa
  12. Ồ! Thấy bạn ded nhắc mình mới kiểm tra lại. Bài bạn ABC đẩy lên có tựa đề: Đơn giản chỉ là hạnh phúc của cặp nhà văn Phạm Lữ Ân (Phạm Công Luận – Đặng Nguyễn Đông Vy). Có thể ABC không chủ tâm. Mong lần sau bạn ABC ghi rõ nguồn viện dẫn nha. Cám ơn bạn DEĐ nhiều. đtd

    Trả lờiXóa
  13. Bây giờ mình mới được đọc commen của bạn ABC. Bài viết hay quá.Mình suy đoán ABC không phải ở Sài Gòn. Đây có thể là một cô dâu của Lớp chúng ta. Dù như ĐTD tìm hiểu commen trên là bài Đơn giản chỉ là hạnh phúc của Phạm Lữ Ân nhưng mình cũng rất cảm ơn người bạn ABC. Vì nhờ ABC mà mình được đọc một bài hay như thế. ABC có thể là một người học Khoa Văn. Càng đặc biệt hơn nữa là có thêm một bạn DDE nào đó viết commen lúc 1h43 phút. Có chuyện chi mà bạn không ngủ được và thức khuya thế.Bàn về hạnh phúc, mình nhớ có ai đó nói rằng: Hạnh phúc thuộc về tâm hồn chứ không thuộc về thể xác. Nguồn sinh ra là ở lòng trung thành chứ không phải ở sự hưởng thụ, là ở tình yêu chứ không phải ở sự hám sắc dục. Và: Ta sẽ cảm thấy một cái gì giống như sự hổ thẹn nếu thấy mình hạnh phúc giữa những nỗi bất hạnh của người khác... (TQS)

    Trả lờiXóa