2 tháng 11, 2012

Thay gối mùa đông


     Ngoài Huế NHL bạn mình báo tin: "3T ơi! Đợt gió mùa Đông Bắc đầu tiên của năm 2012 đã về đến Huế trưa nay. Trời chuyển mưa và mát lạnh..." Chỉ vậy thôi mà nghe bần thần.
      Rồi soạn sành, rồi cắt may. Tiếng máy may lạch cà, lạch cạch đêm thâu... Bốn chiếc áo gối mới màu hồng tinh tươm. Chủ nhà hỏi: sao vậy, sao áo gối lại màu hồng? Con gái bênh mẹ: Màu hồng cho cảm giác ấm lên.
     Mình lại nghĩ về mùa đông xứ Huế: mưa chừng nào lạnh chừng nấy. Mưa dai dẵng tối đất tối trời, gió Bấc hắt nước mưa vào người. Lạnh run. Bạn qua cầu, gió thốc muốn nhấc người ra khỏi xe. Cẩn thận! không khéo lại bổ nhào.
     Sông Hương mùa đông nước đầy ăm ắp, mênh mang. Vài trận mưa to tiếp nhau là ngập lụt. Cả thành phố chìm trong nước... Năm ba năm một trận bão lớn, phố phường xác xơ, cây cối gãy cành, bật gốc. Còn nhớ cư xá 27 Nguyễn Huệ sáng sớm mùa đông 1983 S gọi giọng thảng thốt: " T ơi! O ơi! Cây đường Lê Lợi gãy đổ hết rồi!".
     Vậy đó, mà từng đứa xa Huế rồi cứ nhớ quay nhớ quắt... May sao mà lớp mình còn một nhóm ở lại ngoài nớ, để mỗi bận có đứa về Huế, như được về nhà.  
     Nhưng cái khổ là đứa ở cũng nhớ đứa đi. Nên rượu vào các anh điện thoại réo nhau. Râm ran cả một dải đất từ miền Trung vào tận Sài Gòn Gia Định... Sáng mai tỉnh dậy, không nhớ đã nói những gì.
     Mình không biết uống rượu nên lúc buồn, lúc nhớ bạn là hay làm những chuyện đâu đâu. Gối đỏ, gối xanh theo mùa vừa làm vừa nghĩ miên man...Nhưng mùa đông thật sự mới chớm về phía bên kia đèo Hải Vân. Gửi bạn chút yêu thương lo lắng từ phía bên này.
 ttt

7 nhận xét:

  1. Bao nhiêu năm rồi dòng thời gian cứ mãi chảy và trôi về miền biên viễn của vương quốc hư không, nơi vị chúa tể toàn năng mang tên vô thức sẽ ban phát cho con người một đặc ân cao nhất là lãng quên bao nỗi sướng khổ buồn vui trong cuộc đời. Phải chăng chúng ta đã bắt đầu tập đếm thời gian?. Bài viết của TTT, rồi còm của TTM cộng hưởng với cái lạnh se ẩm ướt của gió đầu mùa ở Huế nghe thật da diết và cồn cào bao cung bậc cảm xúc.
    Huế không có mưa lạnh trắng trời sẽ chẳng còn là Huế, nên thật khó diễn tả hết tâm trạng của người Huế khi đón nhận cơn mưa lạnh đầu đông. Hơi thở mùa đông nó là thứ dưỡng khí không thể thiếu để nuôi dưỡng tâm hồn Huế.
    Cuộc sống hiện tại xô bồ đẩy con người vào vòng hối hả và chúng ta nóng lên vì nhiệt lượng trong cơ thể buộc phải nhiều hơn để có thể tồn tại trong vong quay đương đại. Ai đó bảo trái đất nóng lên là tại nhân loại nóng lên và mình tin điều đó là chính xác. Mình tin nên mình sợ rồi một ngày Huế không còn mưa lạnh nữa. Lúc ấy, mình và bạn - những người đã sống và từng gắn bó một thời với Huế còn gì để mà nhớ mà thương nữa nhỉ.
    Sáng nay, mình, NHL, NĐN ngồi nhâm nhi ly cà phê bên bờ sông Hương để cùng nghe hơi lạnh của gió mùa đông bắc đợt đầu, chưa đủ độ lạnh để uống đen nóng. Dần dần, hương vị ly cà phê xứ Huế sẽ biến thiên theo chiều ngược lại của biểu đồ xuống dần của nhiệt độ. Và đó chính là cái thú vị, cái khó quên nhất của thú thưởng thức cà phê mùa đông ở Huế. Xin gởi đến các bạn một chút hương cà phê Huế vào trong gió.
    Chiều nay, thứ sáu cuối tuần, bọn mình ba đứa NHL, NHA và mình lại đội mưa lạnh đi nhậu (sáng thì HA bận, chiều thì NĐN bận). Uống rượu nóng người lại cởi áo ngoài ra uống tiếp. Nhậu đủ no, uống gần say vậy mà chỉ hết 149.000đ, vậy thì theo các bạn, tụi này có nên tạo thành cái lệ nhậu mùa đông để ủ ấm tình bạn trong những ngày đông tháng rét này không. Ôi! nhớ lại cái buổi đầu đông năm thứ nhất cả bọn lớp mình kéo nhau đến cửa hàng ăn uống Nam Sông Hương trước bưu điện uống rượu cam đến khuya, rồi khất khưỡng kéo nhau lê lết về cư xá trong gió lạnh. Tối đó, hai phòng nam có đến một phòng rưỡi say oắt, nôn mữa tưng bừng. Giờ uống ken mà mong có được không khí rượu ngày xưa. Mai mốt khi mô trời Huế thiệt lạnh và mưa dầm, Ông Minh rủ ông Hạnh, ông Huyên, ông Biên bay ra Huế uống cà phê rồi chiều nhậu một trận với bọn này đi. Lâu lâu liều làm điên cuối mùa một cú bảo đảm quên luôn chuyện xa xỉ hay giản dị, chỉ biết sướng và hạnh phúc vì được điên thôi.
    30 năm trước, đa phần bọn mình chỉ muốn làm người điên trong vườn hoa tình ái, thì 30 năm sau cũng nên làm người điên cho khung trời kỷ niệm.
    Ông Sửu có biết bài HÀNH nào về chủ đề này không ông? Xin lỗi chiều này vì uống rượu đế nên quên gọi điện thoại cụng ly với ông. hẹn tuần sau nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn hai bạn đã viết tiếp chuyện lớp chúng mình. Nghe thương lắm!
      ĐVH đang ở Huế. Chắc đang bận với sức khỏe của con.

      Xóa
  2. Mình sẽ đưa vợ ra Huế để thăm bạn bè, trường xưa và những thắng cảnh của cố đô. Sẽ triệu tập các bạn ở H có đầy đủ vc, và sẽ nhậu say, hát say, đọc thơ say với các bạn.ĐTD chuẩn bị ghi ta. Chưa định ngày đi nhưng chắc chắn sẽ có mặt ở H trong 1 ngày gần đây.
    Trong lúc đọc bài mới của 3 T và các còm của bạn thì nghe vợ hát bài Mùa hoa cải. Tự nhiên thấy hay. Mình chép tặng luôn các bạn.
    (TQS)

    Có một mùa hoa cải
    Nở vàng trên bến sông
    Em đang thì con gái
    Đợi anh chưa lấy chồng

    Có một mùa hoa cải
    Nắng vàng trong mê mải
    Cầm tay em bối rối
    Anh nói lời yêu thương...

    Anh nói rồi anh đi
    Chiến tranh không ước hẹn.
    Sợ làm con bướm trắng
    Thẫn thờ chiều ven sông...

    Thế rồi thế rồi em
    Bao mùa vàng rực nắng
    Đợi anh mặc hoa trôi
    Đợi anh trong khắc khoải
    Thư đi không trả lời...

    Thế rồi thế rồi thôi
    Buồn thương hoa héo hắt
    Ai cũng bảo phải quên
    Em đành bước sang ngang
    Gửi mùa xuân ở lại
    Gửi con tim cháy mãi
    Cho người tình chờ mong...

    Có một mùa hoa cải
    Chia tay bởi chiến tranh
    Em đã chờ đợi anh
    Sao anh mãi không về.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ông bà TQS này tinh thần lãng mạn lắm. Thấy S Pro mình đã tìm nghe bài này qua giọng hát Thái Bảo, rất hay nhưng không biết có được bằng KH không! T

      Xóa
  3. Hai commen của TTM và ĐTD nên đưa lên trang chính, đăng ở bài viết mới. Nhờ TTT giúp. (TQS)

    Trả lờiXóa
  4. Mình là người Huế phiêu dạt ra tận ngoài Bắc. Đọc bài của các bạn thấy ấm áplắm,thấy tự hào về thành Huế chúng mình. Cám ơn!

    Trả lờiXóa
  5. Chào bạn Ngọc Hồ. Rất vui và cám ơn bạn đã ghé thăm SKS với tình cảm thân thương. Mong bạn thường xuyên đến với blog SKS và sẻ chia những buồn vui kỷ niệm về Huế từ phương xa.

    Trả lờiXóa