9 tháng 6, 2013

Bình yên
          Phạm Huỳnh Công

Ngồi sau xe áp ngực vào lưng áo đầm mồ hôi
                                                        anh chua chua
Em thấy bình yên
Nghe tiếng ngáy pho pho của anh trên chiếc giường
                                                                    ọp ẹp
Em thấy bình yên
Căn nhà náo tiếng quát cục cằn của anh với lũ trẻ
                                                               nghịch ngợm
Em thấy bình yên
Nồng nặc mùi thuốc lá khai mù ảm vào áo quần,
                                                                đồ vật
Em thấy bình yên
Đêm nghe tiếng chuông cửa gấp gáp như báo động
                                                       mỗi khi anh về
Em thấy bình yên
Một ngày
Rồi một tuần
Một tháng
Rồi hai tháng
Không mùi mồ hôi...không tiếng chuông cửa
Hồn em còn một nửa
Một nửa gửi mây

Tình em xòe bàn tay
Bộc bệch mong manh  nhỏ bé
Mịn màng tấm lụa
Nhưng anh là con ngựa hồng hoang đã buông cương
                                                           là quên tất cả
Phi về phía khát khao

Bàn tay em nhói đau
Tấm lụa tan trăm mảnh
Căn nhà mùa hè nắng rang ớn lạnh
Em với tay khao khát bình yên.
                        ( TQS giới thiệu)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét