Mời các bạn đọc Bài luận của Nguyễn Minh Hoàng, học
sinh trường THPT Chuyên Khoa học Tự nhiên, thuộc Trường ĐH Khoa học Tự nhiên Hà
Nội, viết gửi Trường Đại học
FPT để tham gia chương trình học bổng Nguyễn Văn Đạo. - Báo chí đăng tải nhiều, nhưng mình thấy câu chuyện về em Minh Hoàng và nội dung bài luận hay trên nhiều phương diện nên muốn đẩy lên trang chính nhà mình để chúng ta cùng đọc và suy ngẫm. đtd
Để hiểu về một ai đó quả thật không phải chuyện
dễ. Ngay tới chính bản thân họ, đôi khi họ cũng không thể hiểu nổi mình.
Thực chất, để hiểu được bản thân mình không khó. Nếu chúng ta có những khoảng
lặng, ngồi nghĩ về những gì đã qua, đánh giá về những việc mình đã làm, đó là
hình ảnh chân thực nhất về bản thân. Vậy ta có thể thay đổi bản thân ta không?
Bản thân ta không cố định, thế nên hoàn toàn có thể thay đổi. Cứ như vậy, càng
trải nghiệm, sẽ càng hiểu bản thân hơn, bản thân gắn với cuộc đời này, sẽ càng
hiểu cuộc đời hơn. Chúng ta sẽ biết rằng, cuộc đời này kỳ diệu vô cùng.
Tôi
sinh ra không được khỏe mạnh như những người khác. Bệnh tật bám tôi dai dẳng
ngay từ khi tôi có mặt trong cuộc đời này. Thật khó tin với một đứa trẻ sinh ra
3,1kg mà 6 tháng tuổi chỉ vỏn vẹn 4,5kg. Đến bây giờ, nhiều người vẫn nói rằng:
“Nếu không phải là con của mẹ mày, thì mày chết lâu rồi!”. Bất hạnh phải không?
Với tôi thì không, vì tôi biết được rằng tôi có một người mẹ tuyệt vời. Và cũng
thật may mắn, đầu óc của tôi bình thường, được ăn học đàng hoàng, được sống
trong một gia đình hạnh phúc. Như vậy, một chút bất hạnh trên chả là gì! Mà
cũng cảm ơn nó vì nó mà tôi biết mẹ tôi yêu tôi nhất!
Ngày
trước, mẹ cũng hay đánh mắng tôi. Chuyện đó xảy ra nhiều lắm, cũng thật khó mà
thống kê hết được. Nghĩ lại thấy mình thật ngốc! Trước khi bị mắng thì tưởng
mình đúng, mình hay lắm, nhưng khi bị mắng mới thấy tội lỗi chồng chất. Nhưng
tôi biết mẹ muốn tốt cho tôi. Và vì thế tôi không bao giờ cãi lại mẹ tôi, dù
chỉ một câu. Nếu như không có những trận mắng đó, thì cũng không có tôi bây
giờ! Thật buồn vì nhiều người con lại nghĩ rằng mẹ không thương nó, rồi từ lòng
tự tôn mù quáng ích kỷ, mà thành những ngã rẽ cuộc đời! Chỉ từ một việc thôi,
việc suy nghĩ và đánh giá khác nhau sẽ dẫn đến những hành động khác nhau, và từ
đó dẫn đến những số phận cuộc đời khác nhau. Việc quyết định thế nào là ở mình!
Với
một cậu con trai tinh nghịch, thích khám phá và tư duy thì toán học là một môn
học được ưa chuộng. Với tôi không phải ngoại lệ. Và sau những cố gắng hồi cấp
2, tôi đã thi được vào trường THPT chuyên Khoa học tự nhiên, một trường có thể
nói là khá danh giá và nổi tiếng. Tôi được ở ký túc xá, được tiếp xúc với cuộc
sống tự lập. Ở đây, tôi biết rất nhiều người, và biết được rất nhiều những cảnh
đời khác nhau, và cả những cách đánh giá khác nhau về cuộc đời mình. “Mỗi cây
mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh”. Nhưng tóm lại, đa số họ không thấy thoải mái trong
cuộc sống. Có nhiều nguyên do lắm! Có thể là do cuộc sống gia đình, có thể do
học tập, hay do những gì không may xảy đến. Và họ đổ lỗi cho cuộc đời, cho số
phận, cho người khác…
Có
phải cuộc đời quá bất công với họ không? Sao lại nhiều người bị cuộc đời bất
công như thế? Từ lúc sinh ra, quả thật không phải ai cũng giống ai. Có nhiều
người sinh ra trong nhà giàu, có người sinh trong nhà nghèo, có người khỏe
mạnh, có người ốm yếu, tật nguyền… Cuộc đời bất công vậy sao? Không! Cuộc đời
không bất công, thực tế rất công bằng. Cuộc sống này chỉ là một sau bao nhiêu
cuộc sống khác. Những gì đang hiện diện là hệ quả của chuỗi thời gian phía
trước. Nhưng không nói về những gì đã xảy ra trước đó, vì chúng đã qua rồi. Hãy
coi như ngay lúc này đây là khởi điểm và việc của chúng ta là vẽ tiếp đường đời
phía trước, tùy thuộc vào suy nghĩ và hành động của chính mình.
Có
một điều rất đơn giản, cái gì phù hợp với mình thì sớm hay muộn cũng đến với
mình, còn những gì không phù hợp với mình thì dù cố gắng giữ nó cũng đi mất.
Một người nghèo với đầu óc kinh doanh giỏi thì sẽ trở nên giàu, và khi giàu anh
ta có thể quản lý đồng tiền do anh ta kiếm. Một cậu công tử được để lại một tài
sản kếch xù, nhưng không biết cách sử dụng, rồi ăn chơi thì phá sản là điều tất
yếu. Một người tốt thì được nhiều người quý. Người xấu thì bị coi thường…
Thế giới không thể thay đổi, vì thế ta
phải thay đổi chính bản thân mình. Cũng có những lúc cảm thấy cuộc sống
không hạnh phúc hay thấy khó chịu, nhưng nếu không có điều xấu thì cũng không
có điều tốt, không có tối thì cũng không có sáng. Những điều đó luôn tồn tại
song song, nhìn về một sự việc nghĩ nó là tốt cũng đúng, nghĩ là xấu cũng đúng,
điều quan trọng là mình nghĩ về nó ra sao. Nếu luôn thấy được niềm hạnh phúc
ngay trong những gì mình đang có, thì chúng ta sẽ luôn thấy hạnh phúc.
Cuộc
đời thật kỳ diệu. Điều kỳ diệu đó đến khi ta tích cực. Chính một suy nghĩ tích
cực sẽ dẫn đến một hành động tích cực; một hành động tích cực sẽ dẫn đến một
thói quen tích cực; một thói quen tích cực sẽ dẫn đến một cuộc đời tích cực.
Chìa khóa của chiếc hòm cuộc đời kỳ diệu nằm ngay lúc này, ngay trong suy nghĩ
của chính mình.
Cuộc đời thật kì diệu. Gàn 30 năm ra trường mà được gặp lại đông đủ, có cả zợ chồng, mỗi người mỗi vẻ nhưng ai cũng vui vẻ ai cũng khỏe mạnh. Vậy là hạnh phúc. Cảm ơn ĐTD đã post bài này (TQS)
Trả lờiXóa