( Đây là một bài viết tản mạn của một gã lãng
tử giang hồ,chắcsẽ có một chút gì sai vàkhiếm khuyết mong các bạn thứ tha cho . )
Nỗi nhớ quê
hương cứ như một ngọn lữa lại cháy lên trong trái tim tôi cùng với tình bạn
ngày xưa cứ thôi thúccõi lòng …Lại đitìm
cái mà người ta gọi là thiêng liêng nhất ngỡ đã mất tự lâu rồi !Ôi những gì đã có thì
không bao giờ mất ,nó chỉ nằm đâu đó dưới lớp bui thời gian hoặc trầm tích
trong mỗi trái của mỗi một con người chờ có dịp lại bùng lên .
Tôi lại đi ,lại
trở về Cố quận( chữ của Bùi tiên sinh ) ,sau vài ngày ở nhà thăm viếng mộ tiền
nhân (một dòng họ tiền hiền của làng Long phụng ngày xưa )và trầm tư về cuộc biến
thiên của dâu bể cuộc đời …vô cùng khắc nghiệt ,chưa muốn đi đâu cả; chỉ muốn
đi lòng vòng quanh linh hồn người xưa hòa trong sóng biển ,gió núi quê hương .
Tên làng quê
đãbao lần thay đổi
Vẫn còn
nguyên vẹn dáng cha ông
Lớp trưởng gọi
3 giờ chiều tôi sẽ vào, ông đợi tôi ngay gốc đa .Ôi cái giọng sếp sao mà gay gắt
thế ,vẫn cái giọng ngày xưa mà bạn bè vừa sợ vừa thương .Và tôi bảo ông không
phải vào .tôi sẽ ra ,ông không chịu ( thì tôi chịu vậy ).Sếp mà các bạn.Suy cho
cùng ông chỉ thương mình đó thôi .Dù gay gắt hay dịu dàng thì cũng biết ơn anh .Một
người bạn thân trên cả mức chân thành!
Lại thắp
hương cho ông bà tổ tiên lần nữa và dặn dò chị ;chỉ một mình chị ở nhà có ai đến
thăm thì cảm ơn họ ,có ai xỉa xói gì cũng mặc .Ở đời mà ,có nhiều người thương
thì cũng có vài người ghét thế mới công bằng ,chị ạ .Phải giữ gìn sức khỏe ,đó là điều cốt tử
trong cuộc đời nầy.
Lại vội vã ra
đi ,lại vội vã lên đường .Cuộc đời tôi cái gì cũng vội trừ chuyện đi làm .Tôi
không đi thì đời cũng giục ,đời không giục thì trái tim réo gọi …
Ông chở tôi
lên đường .Đến Sông vệ thì dừng ,ông gọi thêm hai người bạn nữa .Nhậu .Sau gần
hai tiếng lại chia tay .Ông đi đường ông tôi đường tôi .Tình nghĩa đôi ta chắc
sẽ lâu .Tình nầy nghĩa nầy sẽ là những bài học sinh động cho con cháu ngày mai .
Anh N lại gọi
anh T vào chở mình ra thành phố .
Trở vào thành
phố buồn tênh
Trời mưa bầm
dập bấp bênh cuộc đời .
Sáng dậy ,trời
càng mưa dữ dội .Cùng nhau đi ăn sáng .Anh lại đi công tác .Cùng uống cà phê với
Nhạn .Trò chuyện vi vu về cuộc đời .Bây giờ anh định đi đâu ? Nhạn hỏi tôi .Anh
chở tôi ra bến xe .Hai thằng bạn tri âm lại chia tay nhau .Anh trở về nhà lo chống
lụt .
Mừng bão đã
qua lại lo lụt tới
Miền Trung ơi
,Người khổ đến bao giờ !
Hội an ,tôi
đã hẹn bạn tự lâu rồi…Chiếc xe lại chạy dưới trời mưa như trút nước ,như muốn
trốn cuộc đời đầy khắc nghiệt .
TA đón nhau bằng
chiếc ô tô cáu cạnh .Mừng vui và sung sướng vô cùng.27 năm mới trở lại nơi nầy
mà có gì xa cho lắm ! Căn nhà nhỏ xinh xinh của bạn lại hiện ra trước mặt .Nầy
cây lộc vừng bên phải ,đây giàn hoa lan bên trái ,bên dưới là hòn non bộ xinh
xinh …
Con xin chào
Bác. ..Sau khi anh giới thiệu với mẹ mình .Hai anh em qua quán nhà hàng xóm
,anh gọi thêm vài người bạn nữa ,lại nhậu và chuyện trò vui vẻ ,cùng nhau xem
đá bóng .Lại về nhà anh và…
TA dẫn mình
xem Phố cổ Hội an .Tây nhiều hơn Ta đi như trẩy hội ,kẻ ngó người xem vui như
ngày tết …
Hội an ơi sẽ
có ngày trở lại !
Trưa hôm sau
bạn đưa xe,ra ĐN thăm VNĐ .Trò chuyện về một thời chưa xa lắm ! Vợ anh lại lui
hui vào bếp lo bữa ăn thịnh soạn cho chồng chiêu đãi bạn .Ba người chung vui
,nhắm dăm li rượu anh mang về từ phương trời xa lắc mình đâu có biết .Chỉ có
tình bạn và những câu chuyện ngỗ nghịch buồn vui của môt thời áo trắng dưới mái
trường ĐHTH Huế thân thương .Sáng hôm sau cùng NĐB,ba đứa uống cà phê ở quán Gót hồng (hay Nắng hồng )
mình quên mất .Nhớ nhớ quên quên là tuổi của những người tri thiên mệnh kia mà
.Duy chỉ có một tình bạn ,một tình yêu là chúng ta mang theo suốt cả cuộc đời .
Tự trong sâu
thẳm trái tim rạn vỡ của mình xin biết ơn các bạn .Biết ơn thật nhiều !Cuộc đời
của một kẻ lữ thứ giang hồ ,dám dấn thân vào gió bụi cuộc đời vẫn giữ cho mình
một trái tim biếtyêu thương ,còn thổn thức ,còn đau khổ…với đồng loại của mình !
Tình bạn tình
yêu của chúng ta hôm nay sẽ là những câu chuyện cổ tích của ngày mai .
Huyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét