17 tháng 12, 2013

NHỮNG NGÀY TRONG QUÂN NGŨ ( tiếp theo )

Lesoir 26-4- 88
Hôm nay là thứ 3 ,sáng dậy Di, Tín vào C ăn sáng rồi đi làm. Mình lững thững dậy rồi làm dăm động tác thể dục. Lấy đàn ra học cho vui. Trời hiu hiu gió. Còn 5 hôm nữa là hết tháng 4. Bao giờ ra quân, bao giờ trở về?
Trải qua những dặm đường từ làng quê đến trường Đại học rồi từ đây đến núi đồi hoang dại đìu hiu, từ màu áo trắng sinh viên đến màu xanh áo lính. 27 năm trôi qua tàn bạo và vô tình trên cơ thể một con người ,đã cọ xát ,đã va chạm… để trở thành một con người với những điểm tốt và điểm xấu, cái hoàn thiện và cái chưa hoàn thiện… của nó.
Những ngày nghĩa vụ rồi cũng trôi qua; ngày trở về rồi sẽ đi đâu, làm gì trước ngã ba đường…Không ai lo hộ cho ngoài cái tôi nhỏ bé này đây!
Vào đời với đôi bàn tay trắng với dăm ba chữ nghĩa cũ mềm. Làm gì ,ứng xử như thế nào để có cơm ăn và áo mặc cho gọn gang tươm tất ? Tìm kiếm sự công bằng trên nền tảng hiện thực này là điều ảo tưởng, là trở về với Xanh xi mông và Phu ri ê. Phải bằng lòng với cái hiện thực khách quan đó, bằng lòng với cuộc sống đang tồn tại biểu hiện nhiều giai tầng khác nhau trong xã hội…
Tất cả các cá nhân trong xã hội hôm nay đã và đang ráo riết chạy đua trên lối về ốc đảo: Một căn nhà với tất cả những gì họ mong muốn và khát khao. Biết làm sao khác được. Hữu lý và vô lý. Không lẽ nào đem cái thể chất xã hội này ra xem xét dưới con mắt của một triết gia? Những cá nhân trong một cộng đồng, thậm chí trong một gia đình ngày càng trở thành dững dưng, lạnh lùng và tàn nhẫn với nhau hơn!?
Lại một buổi chiều nữa trôi qua trên dòng sông ký ức với bao nỗi nhớ điên cuồng. May mắn cuộc đời còn cho tôi những buỗi chiêu niệm. Nhìn đồng đội đi rừng về với những vác nứa, gánh củi trên vai với bộ quần áo te tua… tôi im lặng cúi đầu! Biết nói gì với rừng cao trong những buổi chiều hiu quạnh! Mỗi người một vị trí trong cuộc đời. Biết đến bao giờ nhân loại thôi dùng từ “SỐ PHẬN và những khái niệm tương tự để an ủi chính mình.
Cuộc sống sao mà trần trụi, cái trần trụi chưa được kỳ cọ kỹ càng .Có lẽ trong nhiều màu sắc khác nhau của những khái niệm và qui luật hãy chọn tình yêu để ca ngợi bởi vì – dù sao chăng nữa – tình yêu là cái trục chính, điểm hội tụ nóng bỏng, tế nhị và phức tạp nhất trong các quan hệ xã hội.
Tất cả đều bình đẳng khi trở về với đất. Chiếc ga xếp cuối cùng trong giờ chung cục của mỗi một con người. Dù sao cũng phải nỗ lực cho đến ngày tận số.
4 giờ 30 vào cơ quan (E bộ), nấu canh rồi cùng nhau ăn tối ong rồi quay ra canh “Miếu. Di, Tín ra sau. Ngày mai các bạn lại vào rừng khai thác gỗ. Tối nay ba anh em cùng nhau đi xem phim của F về chiếu ở E
Đêm nay trời mù sương, trăng buồn không toả sáng. Bao ý nghĩ quay cuồng trong đầu óc như những vòng quay xổ số mong tìm ra một lời giải đáp trên lối về hạnh phúc nhỏ nhoi và mong manh trên cuộc đời này!
Tín, Di vùi mình vào trong chăn.
Mình lững thững xuống quán uống vài cốc rượu cho quên đi nỗi nhớ điên cuồng. Nhớ mái trường thân yêu, nhớ bạn bè yêu dấu, nhớ một vùng quê với bao nhiêu kỷ niệm… Ở đây chỉ có trăng và đồi núi,tiếng ve ran, gió hú chắc là hiểu được tâm trạng chán ngán tột cùng này. Tôi cuồng điên mà em có hay!?
Đâu những chiều hạnh phúc
Bên người mình yêu thương
Giữa dòng đời trong đục
Đâu nhịp cầu sông Tương …
11 giờ rồi 12 giờ khuya. Biết em còn thao thức?

                                                      Huyên  

15 tháng 12, 2013

NHỮNG NGÀY TRONG QUÂN NGŨ

(Gần đến kỉ niệm ngày thành lập Quân đội nhân dân,mình lại viết tiếpnhững dòng hồi kí những ngày trong quân ngũ để các bạn đọc cho vui ,có gì thiếu sót xin thứ lỗi nhé )
Le soir TPVinh :
Sáng 28-8,mình ra ga Huế và chuẩn bị lên đường trong bộ quân phục mới nhận .Cả đoàn quân lại phải chờ xe cho đến tối cùng ngày mới lên chiếc xe  hỏa số 162 từ Qui nhơn đến Vinh .Tàu chạy cả đêm 28 -8 đến 5 giờ chiều 29-8 mới đến thành phố Vinh.Trước lúc lên đường mình lại đi bán bộ đồ sinh viênđể lấy ít tiền chi tiêu dọc đường ( 420 đồng )”Nếu kỉ vật có thể đem bán đi .Ta là người giàu có nhất “.Chiếc tàu hỏa băng qua bao núi đồi cánh đồng ,sông ngòi …chở mình cùng đồng đội lên đường ra phía Bắc “Từng đànchim di trú bay về phương Nam.Ta lại lên đường ra phía Bắc.Đất nước còn giặc ta còn đi đánh giặc.Giữ màu xanh của Tổ quốc yêu thương .Giữ bình yên cho làng ,bản ,phố phường… “Rõ ràng là gian khổ nhưng mà vui .
Tối nay 29-8 bọn mình dừng lại ở thành phố để chờ xe ngày mai ra Hà nội.Ngồi uống nước sôi để nguội vớimấy viên thuốc cho đỡ đau ,mình lại làm quen với Thủy và Lươngrồi cùng nhau đi xem phim “ Hoa Cát “.Qua hai người bạn mới mình lại biết đôi nét về thành phố này.Xem phim xong lại trở về đoàn .mình lại đi tắm ,thật là thỏa mái .Cuộc sống thật là thú vị .Cái chính là phải gìn giữ sức khỏe và sự chịu đựng,rồi sẽ rút ra những bài học bổ ích cho chính mình .
                                                                                             
Chiều 2-9
Mấy ngày nay vì bận hành quân nên không có thì giờ ghi nhật kí được .Bây giờ vừa ghi nhật kí vừa ghi hồi ký vậy.
Sau một đêm ở lại sân ga thành phố Vinh ,sáng hôm sau khoảng 8 giờ lên chiếc tàu hỏa Vinh –Hà nội .Tàu chạy suốt một ngày đêmcho đến 3 giờ 30 ngày 31 -9 đến Hà nội .Cả đoàn vào sân ga ngồi chờ trời sáng .
Trên đường đi từ  Vinh đến Hà nộicó một người ngồi trên nóc toa bị cổng gạt chết trước khi vào sân ga .Buồn quá !
Hà nội ,Ta đã đến .Trời đã sáng hẳn .Mình cùng Hải lên thăm chị Thảo và chị Yến của anh ấy ở ĐHSP1-Hà nội.Thật là một ngày hạnh phúc ! Cả hai đứa tắm giặt sạch sẽ rồi ăn cơm ở nhà chị Thảo .Xin phép chị ,Hải lại dẫn lên nhà chị Yến chơi .Lại ăn trưa nữa .Bữa cơm rất ngon với một ly rượu thật tuyệt vời .Mình được ngủ một giấcrồi dậy xem phim “ Tôi yêu Vic to “.Khoảng 5 giờ chiều mình chào chị và các cháu để ra đi .Chị dặn Tết nhớ về Hà nội ăn Tết với chị cho vui.
 Xin cảm ơn cuộc gặp gỡ với những con người vui vẻ và đáng quí này .Hà nội những đường phố khang trang sạch sẽ ,bên lề đường đều có những hàng xà cừ xanh thẳm làm cho mình nhớ ngôi trường xưa quá .Dưới gốc xà cừ lànơi hẹn hò của bao đứa yêu nhau ?Con gái Hà nội khá đẹp .Mình và Hải vào quán uống cà phê ,rồi mình rủ Hải vào lăng viếng Chủ tịch Hồ Chí Minh
Hơn 8 giờ tối cả đoàn cùng lên đường trên chiếc xe lửa HN-LS .12 giờ tàu chạy đến ga phố Vị lúc 7 giờ sáng 1-9 .Xuống tàu đi bộ khoảng 7 cây số là tới nơi đóng quân .
Hữu lũng là một vùng đồi núi bạt ngàn ,chung quanh doanh trại là quê hương của dân tộc Nùng .Nơi ở của bọn mình là một trong những quả đồi này.Lại là chiếc giường sắt hai tầng thay cho chiếc giường gỗ thời đi học .Khu nhà mình ở là một chiếc lán dài lợp bằng lá rừng ,mưa xuống là dột khắp nơi .Bạn bè đùa nhau “ Hữu lũng “ có sai đâu .Chiều 1-9 ăn cơm với rau muống luộc .Mình đi tắm hai lần thật thoải mái .Tối ngủ một giấc ngon lành …(còn tiếp )

                                                                                                     Lê Huyên 

4 tháng 12, 2013

TẶNG CHÚ LH


               MỜI ANH VỀ
                             (TẶNG CHÚ LÊ HUYỀN)

Anh có về thăm xứ Quảng không?
Nhà xây ngói đỏ đẹp màu hồng
Đường làng rộng mở đều nâng cấp
Ruộng lúa chín vàng trĩu hạt bông

Anh đã về thăm xứ quảng chưa?
Đường thôn bóng mát đẹp cành dừa
Trường làng bướm trắng vui ngày hội
Kẻo kẹt trưa hè tiếng võng đưa 

Anh hổng về thăm xứ quảng sao?
Quê cha đất tổ nghĩa đồng bào
Bà con thôn xóm chờ anh đó
Anh hãy về thăm đẹp biết bao.


                                    VÕ ĐỨC CÔNG (0905889122)