tag:blogger.com,1999:blog-7369413590630140385.post8813704885089961563..comments2023-05-06T21:11:18.142+07:00Comments on NGÔI NHÀ CHUNG CỦA TẬP THỂ LỚP SỬ K6 - ĐẠI HỌC TỔNG HỢP HUẾ: Sinh hoạt cuối tuần: THƯƠNG YÊU VÀ SỐNG VÌ NGƯỜI KHÁC.Unknownnoreply@blogger.comBlogger4125tag:blogger.com,1999:blog-7369413590630140385.post-10181216450814879782012-12-18T06:10:31.990+07:002012-12-18T06:10:31.990+07:00Hải Thượng Lãn Ông nói : " Thầy thuốc là ngườ... Hải Thượng Lãn Ông nói : " Thầy thuốc là người bảo vệ sinh mạng con người , sống chết trong tay mình nắm , họa phúc trong tay mình giữ . Thế thì đâu có thể<br />kiến thức không đầy đủ , đức hạnh không trọn vẹn ,tâm hồn không rộng lớn , hành động không thận trọng " và P.Le Gendre cũng khuyên : " kẻ nào chỉ làm nghề thuốc<br />với hy vọnglàm giàu , kẻ đó sẽ thất vọng , vì nghề thuốc chỉ được trọng khi nào <br /> chúng ta có một tinh vị tha , hỉ xả " . Con mình năm nay lớp 12 , có dự định<br /> thi vào Y khoa ,nếu cháu đậu mình sẽ cho cháu đọc bài" thương yêu và sống vì<br />n người khác " trước , để làm bửu bối trong nghề giống như 10 lời thề của ông <br />tổ nghề Y - Duhamet mà sinh viên Y khoa thuộc lòng vậy . Cảm ơn ĐVH đã post bài này. NBTHÀNH VIÊN LỚP SỬ K6 - ĐHTH Huếhttps://www.blogger.com/profile/04902120049364477388noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7369413590630140385.post-63137065078884124022012-12-17T21:44:40.114+07:002012-12-17T21:44:40.114+07:00H đẩy bài này hay quá, rất ấn tượng. Đúng. Điều tr...H đẩy bài này hay quá, rất ấn tượng. Đúng. Điều trân quý nhất trong cuộc sống con người là biết nâng niu, quý trọng và biết ơn với những điều rất đỗi bình thường nhưng lại là hạnh phúc đích thực mà đời đã ban tặng cho mình. Mình nhớ đến lời hát của TCS "sống trong đời sống, cần có một tấm lòng... để gió cuốn đi". đtdTHÀNH VIÊN LỚP SỬ K6 - ĐHTH Huếhttps://www.blogger.com/profile/04902120049364477388noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7369413590630140385.post-36164961306547617132012-12-17T10:07:39.768+07:002012-12-17T10:07:39.768+07:00Đôi khi chúng ta sống như mộng du, không biết trân...Đôi khi chúng ta sống như mộng du, không biết trân quý mỗi giây phút đi qua, mỗi khuôn mặt người chợt gặp, chiếc lá rơi vỉa hè, hay đơn giản chỉ là hình ảnh con mèo già lim dim sưởi nắng bên nhà hàng xóm ... <br />Đến khi ... Phải đến khi trong cảnh ngộ thật đặc biệt, chúng ta mới chợt bừng tỉnh. Có muộn lắm không?<br />Cảm ơn người đưa bài lên. Rất hay.<br />Khoa Văn ĐHTH.Anonymousnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7369413590630140385.post-31123765062296307222012-12-16T20:15:55.051+07:002012-12-16T20:15:55.051+07:00Bài nầy mình đọc lần đầu. Rất hay.Cảm ơn tác giả v...Bài nầy mình đọc lần đầu. Rất hay.Cảm ơn tác giả và người post- ĐVH (TQS)tqsnoreply@blogger.com