31 tháng 5, 2013

Đi tìm mặt trời đã lặn
                    Đồng Đức Bốn

Mặt trời đã lặn lâu rồi
Giữa lênh đênh nắng tôi ngồi với tôi

Một bên là ngọn sóng đời
Một bên là trận bão người vây quanh

Tưởng rằng trời đất trong xanh
Không ngờ trời vẫn song hành trắng đen

Những kẻ ném đá vào em
Bàn tay rồi sẽ nhọ nhem cả đời

Những người tìm cách hại tôi
Thế nào sét cũng chẻ đôi thân người

Không làm ra được nụ cười
Thì xin để nắng vàng phơi cửa chùa

Tình còn có thể bán mua
Tài năng đâu phải trò đùa thế gian

Đã không thành một tiếng đàn
Thì không nên buộc dây oan cho người

Tôi còn một giọt máu tươi
Cũng xin để lại nụ cười cho thơ

Biết đâu trong cõi mộng mơ
Lại thành ra tiếng chuông chùa gọi mưa
                   
                         ( TQS post)


2 nhận xét:

  1. Người không làm thơ hoặc làm mà chưa cho bạn bè đọc mà có khiếu thẩm thơ khá tốt .Thay mặt HĐ thơ của lớp cho 8 điểm
    "Tình "mà đem bán thì kẹt lắm lắm rồi .Cách đây mấy năm ông HL bán MTHS nghe đâu chừng 100 triệu sau đó ông dừng lại .
    '' Rằng tài nên trọng mà tình nên thương .Ví chăng có số giàu sang .Thân này dẫu đúc nhà vàng cũng nên ..."
    Còn giọt máu tươi mà hóa thành tiếng chuông chùa thì buồn quá .Còn cô đơn trạng thái chung của con người ở "những tâm hồn lớn "thì nó đậm hơn mà thôi .
    Xin chúc Anh chị vui và hạnh phúc .Cháu Hoàng năm nay thi ở đâu ,có vào SG thi không hả Anh ?
    Bác Huyên chúc cháu thi đậu khoa nầy nhé để ngày về cụng ly với ba cháu nữa chứ

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn bác H. Cháu H năm nay thi tại Q Ngãi (TQS)

    Trả lờiXóa