Nỗi nhớ quê
hương , bạn bè lại trổi dậy như một người thiếu đói . Lại ra đi , lại lên đường
.Quê hương ơi ,bạn bè ơi ta lại về …
Một người bạn
chở ra bến xe miền Đông mua vé sau khi uống hết một chai quốc lũi .Cầm vé
trong tay đi lòng vòng thăm hỏi anh em .Một
tài xế hỏi ,anh có cần đi nhanh không .Có .Lại quay vào trả vé ,chịu lỗ 10 phần
trăm .Thế là đi ngay không phải đợi phải chờ .1 giờ hơn xuất phát .Tạm biệt
thành phố thân yêu .
Chiếc xe Đà Nẵng
chạy miệt mài như ý Chúa .Đến Tuy hòa lúc 2 giờ sáng .Mọi người đang ngủ, riêng
ta chập chờn .Bùm. Xe nổ lốp , tông vào giải phân cách. Lạy Chúa không ai sao cả! Xuống xe chụp vài pô hình làm kỷ niệm !
Lại đón xe
khác tiếp tục cuộc hành trình. Khoảng 10 giờ đến Sông vệ . Một người bạn chở về nhà .
Ôi mừng quá
.Vui này đã bõ những ngày nhớ thương .
Thắp hương
cho Ông Bà tổ tiên phù hộ độ trì . Chị mình vẫn khỏe .Tắm . Ôi cái giếng nước
thân yêu sao ngọt ngào đến lạ.Cái giếng mà ngày xưa ta đã dùng chiếc rựa cùn đẽo
từng viên gạch xây nên .Khu vườn xưa vẫn xanh mơn mởn một vùng hoa mướp . Hoa mướp
vàng tươi cả một khung trời .Sân cải trước nhà ,miếng ớt kề bên …sao thân
thương đến lạ . Hàng cau vẫn trĩu quả.
Ôi thân
thương đến vậy. Hình như mình chưa rời khỏi nơi này .Nó là của tôi . Mọi trò chơi
tuổi thơ ùa về , chúng tranh nhau kể cho tôi mọi chuyện buồn ,vui , hờn giận…
Cũng nơi đây
,bên chiếc bàn nhỏ bé ngày xưa ,đã nhiều đêm bên ánh đèn dầu bóp trán suy tư .RA
ĐI hay Ở LẠI .Và tôi đã nhỏ nhẹ thưa với mẹ “ Con phải ra đi “. Tôi đã khóc
khi mẹ nói "Tùy con" .
Mẹ ở lại
một mình.
Quê hương ơi
ta bỏ lại những gì ta yêu quý nhất .Xin tạ lỗi cùng Người !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét