7 tháng 2, 2013

NHỮNG NGÀY TRONG QUÂN NGŨ ( tiếp theo )


      Satuday 27-9-1986:
      Mình dậy rất sớm khi các chiến hữu còn ngủ vùi. Gấp chăn màn cẩn thận. Vệ sinh buổi sáng. Quét sân. Ra sân đọc 10 lời thề. Cùng các bạn đi ăn sáng. Về B, cả C xuống sân D học đi đều, nghiêm, nghỉ… trong 2 giờ. Trời nắng chói chang, mồ hôi chảy ra ướt lưng, ướt ngực… Là một thành viên, mình phải chịu chung những lời mắng mỏ, đay nghiến của B trưởng như lời của dì ghẻ với dâu con ương bướng. Luyện tập trong 2 giờ rồi cả C về nghỉ ngơi, chuẩn bị ra thao trường học các tư thế ném lựu đạn trên đồi 100. Thật thú vị khi đứng trên cao nhìn xuống xóm làng đồng ruộng. Ý nghĩ này làm mình nhớ đến những con chim ưng của M Goocki, của Raxun Gadcetop trong tập truyện "Thằng Cáo". Nắng như đổ lửa trên đồi 100. Hi vọng sẽ quen dần thôi vì mình đâu phải "công tử"  mà sợ. Con của một nông dân chính gốc thì đội nắng đội mưa có gì đâu mà sợ. Trưa về, nghỉ, ăn cơm.
      Nhớ lại hồi hôm khi bàn việc thành lập "Ban biên tập báo", Minh Dũng phát biểu quá vụng về, mình phản bác lại. Mọi người im lặng. Tuy vậy mình cần nói năng nhỏ nhẹ hơn. Không biết Dũng có buồn khi mình chống lại điều sai trái của cậu. Dù sao cũng biết ơn cậu trong những ngày ở Huế khi chuẩn bị lên đường vào quân ngũ.
      Ăn cơm trưa về, mình cùng Đình Hà đi bán 2 cái quần được 80 nghìn. Sau đó rủ anh Quyền, Cơ, Tư, Đức đến quán uống trà, hút thuốc, ăn sắn, cùng nhau tào lao hơn một giờ đồng hồ. Bình mượn 20 đồng và Tư mượn 10 đồng còn lại. Trở về doanh trại các chiến hữu ngủ say, mình đi tắm. Về, đọc tiếp quyển 2 "Đaghextan của tôi". Tiếng kẻng vang lên, cả C lại lên đồi 100 tiếp tục học bài "cá nhân cơ động trên chiến trường tiêu diệt các mục tiêu  địch". Xong về nhà học múa rồi nghỉ ngơi chuẩn bị ăn cơm chiều. Cơm chiều hôm nay có thịt. Cơm trắng, rau muống xào với giá và thịt. Về trại, các chiến hữu còn kiếm được một miếng cơm cháy vừa thơm vừa ngon. Thế là cả nhóm quây quần bên ánh đèn nhai cơm chấm muối ớt. Ngon không thể tả. Niềm vui đời lính chỉ có vậy thôi, dù mai đây ngồi bên mâm rượu thịt quý phái hơn nhưng mùi thơm cơm cháy dễ gì quên. Bởi vì ở đó bạn bè đã sống với nhau thân thiết biết bao!
     Con Mèo Nhung ơi! Bây giờ em đang làm gì? Em đã nhận thư anh chưa? Chúa sẽ phù hộ cho em, hỡi người yêu dấu của đời tôi. (còn tiếp) LH

2 nhận xét:

  1. Nhật ký đời quân ngũ của LH luôn thoắt ẩn, thoắt hiện những cô mèo thật dễ thương. Không biết ngoài mèo Nhung, mèo Mướp, mèo Tam thể, mèo Đen... có cô mèo Xuân nào xuất hiện vào những ngày xuân trong quân ngũ không vậy. Hi vọng chàng lính đa tình sưu tập đủ bộ mèo làm hành trang cho đời lính. đtd

    Trả lờiXóa
  2. Yên chí đi mai mốt viết tiếp anh sẽ thấy thêm một cô Mèo nữa xuất hiện .Anh viết vài bài về Huế đăng lên cho vui nhé .

    Trả lờiXóa